Ôn Văn giống như một con dơi thật lớn đáp lên một tấm biển quảng cáo, ngồi ở bên trên bắt đầu suy nghĩ về kế hoạch hành động tiếp theo của mình.

Những siêu thợ săn khác khẳng định sẽ đặt lực chú ý lên nhóm quái vật thủy sinh, bởi vì bọn họ nhận định rằng Ngô Vọng và đám quái vật thủy sinh này là một nhóm, hơn nữa quái vật thủy sinh còn rất mạnh mẽ.

Nhưng Ôn Văn biết Ngô Vọng và đám quái vật thủy sinh kia thật ra là quan hệ đối địch sống chết.

Hiện giờ trong thành phố Hóa Sơn này có thể chia thành ba thế lực, theo thứ tự là Ngô Vọng và đám trùng hắn thả ra, quái vật thủy sinh và Hiệp Hội Thợ Săn.

Ba phe thế lực, mỗi phe đều là đối địch với hai phe còn lại.

Trong ba phe này, thế lực mạnh nhất là Hiệp Hội Thợ Săn, nhưng bị động nhất cũng là Hiệp Hội Thợ Săn, bởi vì nhóm thợ săn phải bảo vệ hơn trăm ngàn dân chúng trong thành phố này, hơn nữa tất cả kẻ địch đều đang ẩn núp trong một nơi bí mật, thậm chí là đang ẩn mình giữa trăm ngàn dân chúng.

Yếu nhất là Ngô Vọng, sức mạnh của bản thân hắn là quá nhỏ bé, không đáng nói tới với hai phe còn lại.

Nhưng hắn ở trong một nơi bí mật bày bố hết thảy, biến thành phố thành bộ dáng này, tất cả lũ trùng đều có hơi thở giống như hắn, điều này dẫn tới muốn tìm hắn sẽ không dễ dàng chút nào.

Mà đám quái vật tới từ thành phố nước Oye thì có hơi lúng túng, thực lực của chúng rất mạnh, có hai quái vật Tai Nạn thượng tự, thậm chí so với siêu thợ săn trong thành phố Hóa Sơn hiện giờ còn mạnh hơn.

Bọn chúng không tìm được vị trí của Ngô Vọng, lại bị Hiệp Hội Thợ Săn nhắm tới, thậm chí chúng còn không biết mình đã bị Hiệp Hội Thợ Săn xem là mục tiêu hàng đầu.

Ba phe thế lực rơi vào cục diện bế tắc, phải xem xem bên nào lộ ra sơ hở trước.

Ôn Văn muốn đặt trọng điểm nhiệm vụ vào chuyện truy tìm mớ trùng mà Ngô Vọng thả ra ngoài và cổng mở thế giới trong mà Ngô Vọng dùng để uy hiếp Hiệp Hội Thợ Săn.

Thậm chí nếu có cơ hội, Ôn Văn muốn tiêu diệt Ngô Vọng, cướp đi mớ đồ tốt ở trong tay hắn.

Về phần đám quái vật biển sâu kia?

Ôn Văn không có hứng thú giao chiến với chúng, ngộ nhỡ trong quá trình chiến đấu bị chúng nhận ra mục tiêu thật sự chính là anh thì thảm.

Huống chi hai mẹ con mà Ôn Văn muốn trợ cấp chính là bị lũ côn trùng kia giết chết, vì để chấm dứt nhân quả, Ôn Văn nhất định phải trả thú

Thế nhưng lũ côn trùng ở thành phố Hóa Sơn thật sự quá nhiều, có tới mấy trăm con, nơi chúng bò qua sẽ lưu lại hơi thở, tình cảnh này dẫn tới cả thành phố này đều là mùi của chúng, căn bản không có cách nào truy lùng theo kiểu bình thường.

Hiện giờ thậm chí ngay cả dáng vẻ đám côn trùng thế nào Ôn Văn cũng không biết, lúc Tam Tể Nhi ăn thì đã nuốt nguyên cả con vào bụng.

Do dự một hồi, Ôn Văn quyết định mình không thể tìm loạn như một ruồi không đầu được, vì thế chỉnh thể chất bên tay trái thành thể chất Vampire.

Sau đó phát ra một tiếng rít kỳ quái, tiếp đó có một lượng lớn con dơi từ khắp các ngõ ngách chen chúc tới vây quanh Ôn Văn.

"Tìm kiếm tất cả lũ sâu bọ dài hơn một thước cho tao, mặt khác nơi nào xuất hiện động tĩnh lớn thì cũng báo cho tao biết."

Sau khi ra mệnh lệnh này xong, toàn bộ đám dơi tản ra, bắt đầu tìm kiếm manh mối cho Ôn Văn.

Chiêu gọi lũ dơi này của Vampire dùng rất tốt, nhưng có vài khu vực bị hạn chế, bởi vì có vài mùa và vài nơi không có dơi, cũng may thành phố Hóa Sơn này có không ít.

Có điều sau khi Đào Thanh Thanh thăng lên cấp Tai Nạn, năng lực của quỷ hút máu đều tăng cường, hiện giờ cô có thể dùng huyết năng để tạo ra con dơi hung tàn khát máu.

Nhưng đám dơi này mặc dù có sức chiến đấu nhưng chỉ số thông minh lại không cao bằng dám dơi hoang dã.

Sau khi tản ra điều tra viên của mình, Ôn Văn lại búng tay một cái, đặt tay lên mặt đất, quầng sáng màu xanh nhạt từ tay Ôn Văn tỏa ra, tạo thành hình trận pháp quái dị.

Sau đó, trận pháp này theo thời gian trôi qua mà dần biến mất.

Trận pháp này là năng lực của quái nhân màu xanh da trời, chỉ cần Ôn Văn vẽ dấu mốc dịch chuyển ở một địa điểm nào đó thì lúc cần thiết có thể làm mình hoặc một thứ gì đó nháy mắt dịch chuyển tới vị trí ký hiệu này.

Nhưng khoảng cách không được quá xa, hơn nữa thời gian của dấu mốc cũng có hạn chế thời gian.

Sau khi bố trí toàn bộ xong, Ôn Văn bắt đầu chờ đợi đám dơi truyền tin về, đồng thời chờ đợi trận chiến kế tiếp, cả một thành phố điên cuồng thế này khẳng định sẽ làm anh có trải nghiệm rất tốt.

Sau khi thức tỉnh năng lực thuộc về mình, Ôn Văn đã không còn băn khoăn quá nhiều về chuyện sử dụng thể chất quái vật nữa.

Sau khi hoàn thành Thăm Dò, siêu năng lực của bản thân sẽ dần dần tăng trưởng, cho tới khi tàn linh ôn dưỡng đủ mạnh.

Tới khi đó Ôn Văn sẽ quyết chiến với tàn linh, để bản thân mình dung nhập vào đó, chân chính nắm giữ sức mạnh, hoàn thành Đồng Hóa.

Trước đây Ôn Văn không cần thường xuyên sử dụng năng lực.

Vì thế hiện giờ anh phân biệt sử dụng hai loại thể chất quái vật, một loại là thể chất vô diện ma đã bắt chước năng lực của Hủ Huyết Giả, một loại khác chính là thể chất Vampire đã thăng cấp.

Hai loại thể chất này kết hợp làm Ôn Văn có được năng lực chính diện mạnh mẽ nhất trong cấp bậc Tai Nạn trung tự.

"Nói tiếp thì tên Tần Sảng kia sao lại tiến hành ấp trứng lâu đến như thế chứ, rõ ràng Đào Thanh Thanh đã thành công biến thành Vampire cấp Tai Nạn rồi, từ hung linh hóa thành ác quỷ cần thời gian lâu tới như vậy sao?"

Thời gian đã qua rất lâu, Tần Sảng đang tiến hành ấp trứng, khí lạnh trong trứng quỷ hồn đang dần gia tăng nhưng không hề có chút dấu hiệu nào là muốn phá xác cả.

"Có lẽ... bởi vì nguyên nhân là hắn ăn thai nhân ma, nói không chừng sau khi hoàn thành thăng cấp, Tần Sảng sẽ có được một chút đặc tính của ác ma."

Trong lúc đang suy nghĩ thì một con dơi bay tới trước mặt Ôn Văn, líu ríu với anh.

Ánh mắt Ôn Văn sáng lên, cả người giống như một con dơi bay lên trời, hướng về phía con dơi kia đã nói.

...

Bảy giờ tối, thành phố Hóa Sơn bị màn đêm bao phủ, đủ loại ánh đèn sặc sỡ chiếu sáng nhưng không thể nào loại bỏ được hơi lạnh trong bóng đêm.

Mã Tùng Nhiên thu dọn xong tài liệu trên bàn, chuẩn bị tan tầm về nhà, hắn chủ động tăng ca thêm hai tiếng đồng hồ để ngày mai có thể nhẹ nhàng hơn một chút.

Sau khi toàn thành phố giới nghiêm, công ty cho bọn họ nghỉ vài ngày, thế nhưng thay vì nghỉ ngơi thoải mái một phen, Mã Tùng Nhiên quyết định làm cho xong công việc trong tay rồi mới về nhà.

Chuyện có côn đồ xông vào thành phố gì đó căn bản không làm Mã Tùng Nhiên quan tâm, tuy động tĩnh rất lớn nhưng căn bản không có liên quan gì tới nhóm công dân tốt như hắn.

Một đám côn đồ mà thôi, quân đội liên bang đã hành động, có lẽ đêm nay là có thể giải quyết xong xuôi, mà cuộc sống thì vẫn phải tiếp tục.

Người có suy nghĩ giống như Mã Tùng Nhiên có không ít, hơn nữa bảy giờ cũng không tính là muộn, vì thế trong tầng lầu này cũng có không ít người.

Đang chuẩn bị về nhà ăn cơm thì Mã Tùng Nhiên chợt nghe thấy dưới lầu truyền tới tiếng gào la chói tai, hơn nữa âm thanh rất thảm thiết, hoàn toàn không giống âm thanh mà con người có thể phá ra.

Tiếng cầu xin, tiếng cười, tiếng đồ đạc bị đập vỡ cùng truyền tới, giống như có thứ gì đó rất khủng khiếp đang tàn phá ở bên dưới, kích thích mãnh liệt làm bệnh tim của Mã Tùng Nhiên sắp tái phát tới nơi.

Sẽ không phải đám côn đồ kia thật sự tìm tới công ty bọn họ chứ?

Thế nhưng Mã Tùng Nhiên thật sự không ngờ dưới lầu căn bản không phải côn đồ gì cả, mà là một thứ khủng khiếp hơn côn đồ vô số lần!

Ngoài cửa công ty, một người đàn ông mặc áo sơ mi tím đội mũ phớt cười quỷ dị đi ra ngoài.

Nơi này chỉ là một trong số những sắp đặt của hắn mà thôi.

0.11304 sec| 2416.508 kb